CƠM NGUỘI
Hồng Thái
Ngồi ăn cơm nguội một mình
Nhìn gương thấy kẻ giống mình ngày xưa.
Một già - một trẻ rau dưa
Mồ hôi mằn mặn, canh thừa cay cay
Trải qua bao cuộc tỉnh say
Nồi cơm vẫn nguội tháng ngày Long đong
Lơ mơ giấc mộng mầu hồng
Vô tình cắn sạn - ai mong tới mình?
Rượu
Hồng
Thái
Em là rượu,
Anh là gã say
Chất men cay
Ngày đêm uống cạn
Ngày đêm chếnh choáng
Ừng ực uống em
Men nào dịu êm
Đưa người vào mộng
Một chiều gió lộng
Mình chợt nhận ra
Em tôi vẫn là
Chất men của rượu
Gã say chợt hiểu
Rằng mình đang say…
XIN CHÀO
Hồng Thái
Hơn mười năm ở nơi này
Sắp xa mà thấy tim này
nhói đau
Bâng khuâng tiếc nuối vì
đâu
Tan đàn xẻ nghé nỗi sầu
chia ai?
Mười năm một giấc mộng
dài
Uổng thời gian đã phôi
phai tháng ngày
Thôi mình đành phải chia
tay
Hàng cây, lối cũ, tháng
ngày dần xa
Ngập ngừng cứ tưởng hôm
qua
Mộng thôi rồi mộng, thực
là niềm đau
Trong tim nối nhớ về
nhau
Duyên mình đã hết, giọt
sầu vội rơi
Mười năm ư? Một phần đời
Ta là dĩ vãng, thế thôi…
xin chào!
BÓNG XƯA
Hồng Thái
Thôi
rồi mộng cũ vỡ tan
Đang
vui bản nhạc, cung đàn đứt dây
Trời
còn rộng, ta phải bay
Đành
gói ghém giấc mộng này đi chôn
Tạm
biệt nhé bao vui buồn
Ngoẳng
đầu lưng vẫn như còn bóng ta.